Câu chuyện ban đầu được viết bằng tiếng Hoa, rồi sau đó được chuyển sang tiếng Anh, và rồi là tiếng Việt. Một câu chuyện khá hay về ba nhân vật: Cây, Lá và Gió...
Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã!
CÂY
Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi.
Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài, không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy. Tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương, thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt ba năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và... tôi đã làm cô ấy khóc suốt ba năm đó.
Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ hai thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói "Cứ tự nhiên!" trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ…và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn một tiếng.
Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy, cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự “shock”, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình.
Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc. Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?
Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi một ngày sau đó:
Lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại.
LÁ
Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm. Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có – Sự ganh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. Nhưng sau đó hai tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác.
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi. Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. Ba năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thoảng, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt ba năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi, anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn… cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.
Lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại...
GIÓ
Tôi thích một cô gái được gọi là Lá. Bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang một tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó, một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vắng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới, tôi tới lớp của hai người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi.
"Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu"
"Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây"
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng bốn tháng, tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần. Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. Tôi hỏi cô ấy "Em sao vậy, sao em không nói gì hết vậy?", cô ấy nói "Đầu của em đau lắm" - "Hả?", tôi không tin vào tai mình. "Đầu em đau lắm!" cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng…
Và từ hôm đó… chúng tôi là một cặp.
Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
SƯU TẦM
Ai sưu tầm bài này hay thế? Tuổi của mình đã trải qua mấy lần bị gió cuốn mà vẫn không biết lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lại lá?
Trả lờiXóaLá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại?
Trả lờiXóaGió: vì gió cuốn đi
Cây: vì cây không giữ lá lại (sớm hơn)
Lá: Vì cả hai lý do trên
Nhưng thực ra hình tượng lá và cây ở đây không hợp lý lắm vì lá ở trên cây là cây đã từng chấp nhận lá rồi. Trong khi cô gái đã bao giờ được chàng trai cô yêu chấp nhận tình yêu của cô đâu?
Theo tự nhiên, hình như mùa xuân và hè lá không bao giờ rời cây. Chỉ mùa thu, đông lá mới để gió cuốn đi. Mùa nào đẹp nhất các bạn ? Và các bạn chọn là gì ?
Trả lờiXóaSơn tím
Mình thích mùa thu, lúc đó cơ hội sẽ chia đều cho gió, lá, cây . Cũng phải có những lá rời thân cây mới có điều kiện cho cây thấy sự cần thiết của lá chứ!
Trả lờiXóaChuti2002 tôi thích câu trả lời của Chinh hơn câu hỏi của Sơn Tím. Không mùa nào dẹp hơn mùa nào. Không ngày nào xấu hơn ngày nào. Tất cả là do cảm nhận của từng người. Tùy thuộc vào cảm xúc của người ấy tại cái mùa ấy, tại cái ngày ấy. Âu cái mùa hay cái ngày cũng là sự hiện hữu bất định của trời đất. Nó chỉ đẹp, chỉ không hẹp hay xấu đi nữa tùy thuộc vào đánh giá của con người. Mà đánh giá cũa mỗi con người thì tủy thuộc vào cảm xúc, vào con mắt của từng người.
Trả lờiXóaNhân nói tới con mắt. Đố Chinh và các bạn : Một đôi mắt to, biết nói thì "thích hợp với nhất" với mùa nào ? Vì sao ?
Một câu hỏi tương đối dễ, một bữa cơm trưa vui vẻ với người hỏi cộng thêm một người mà bạn thích cùng tham gia.
Theo tôi, một đôi mắt to, biết nói thì thích hợp nhất với mùa đông. Vì khi nào bạn chuti2002 thấy lạnh, thì hãy nhìn vào đôi mắt ấy. Bạn sẽ thấy lòng mình được sưởi ấm. Còn các bạn?
Trả lờiXóaChưa được mời ăn chưa rồi Haiduongxanh à, sorry nhé!
Trả lờiXóaTheo toi chuti da tra loi truoc khi hoi. Tat ca la do cam nhan cua tung nguoi. Tuy thuoc vao cam xuc cua nguoi ay tai mua ay, ngay ay va luc nhin vao doi mat ay...
Trả lờiXóaĐúng vậy bạn Phong (ch) à. Tuy nhiên với trường hợp cụ thễ của một đôi mắt to biết nói thì sao chứ nhỉ ?
Trả lờiXóaMột bữa cơm trưa chuti2002 mời người trả lời đúng cùng với một người bạn muốn mời vẫn còn nguyên ...
Chả nhẽ các bạn không muốn biết chắc chắn 100% chuti2002 là ai sao ? ... huhuhu (^_^) (^_0)
Trả lờiXóaBiết chuti là ai rồi, biết 100% luôn. Đoán được thì được gì nào?
Trả lờiXóaThì khi doán đúng câu hỏi về mùa và đôi maa81t to biết nói, chuti2002 mời cơm trưa là biết ngay mà... Mùa nào thích hợp nhất cho đôi mắt to biết nói ? Vì sao?
Trả lờiXóa" một đôimắt to biết nói " thích hợp với mọi mùa ở những nơi không thể nhìn rõ và không thể nói to, Chuti2002 ạ !
Trả lờiXóaMột câu trả lời quá xuất sắc... nên chưa được 100% số điểm... Hãy chờ thêm ý kiến của một số thành viên khác nhé. Hiện tại 9,5 điểm...
Trả lờiXóaCảm ơn Chinh!
Để gió cuốn đi, không biết lá và gió đi đâu nhỉ? Tò mò quá
Trả lờiXóaLá và gió đi về đâu có trời mới biết Hải Thanh ơi!
Trả lờiXóaMùa nào hay viêm thanh quản không nói được phải nhờ mắt to nói hộ, mùa nào nói sợ người ta nghe thấy phải ra ám hiệu...là mùa đôi mắt to biết nói sẽ đẹp nhất.
Trả lờiXóaMà mấy ông bà già trên blog này ưa tán tỉnh nhau cẩn thận nhé, blog cũng như face book đấy, con cháu nó đọc lại cười cho mấy ông bà già, già rồi nhưng vẫn ...vui tươi. Nhất là ông chuti và ông lớp mình.
1 doi mat to da noi voi chuti dieu gi? Va vao mua nao? Cau tra loi chac chi co chuti va doi mat to ay biet! Cac ban k the tra loi dung duoc dau! Hay doi nguoi co doi mat to ay len tieng.
Trả lờiXóaCâu trả lời của Xuyến.. Hay, 9,25 điểm nhưng cũng chưa ra được một mùa nào cụ thể.
Trả lờiXóaSao chóng nản thế Phong (ch), còn những người khác sao?
9,25 là điểm cao nhất chăng ? Chuti2002 tôi muốn tìm câu trả lời 10/10 điểm. Trong khi cũng rất rất mong muốn mời Chinh + một người bạn (nếu có) bữa cơm trưa cuối tuần...
Đôi mắt to biết nói, thich hợp với mùa nào? vì sao?
Câu trả lời rất dễ...!? Và cũng khó nếu... "Không dám nhìn vào đôi mắt ấy..." Không dám nhìn, thì sao nghe đôi mắt to nói gì ?
Xin đính chính 9.25 là điểm cao nhất đến thời điểm này...
Trả lờiXóa9.5 chứ... cứ sai...
Trả lờiXóamặc dù 9.5 là điểm số cao nhất hiện nay nhưng tôi thích 9.25 cơ. Chắc chuti cũng nghĩ vậy nên coi 9.25 là cao nhất :-)
Trả lờiXóaHic ! Xuyến thì đòi 9.25 thằng chuti2002 cứ nằng nặc 9.5 vậy có bạn nào cao hơn 9.35 hay 9.45 đây
Trả lờiXóaMùa Đông gió mạnh cuốn lá đi. Mùa hè gió mát mời gọi lá đi du lịch. Mùa Thu gió nhẹ rủ lá đi công viên.... Mùa xuân ẩm ướt gió đưa lá về nhà cho ấm áp.
Trả lờiXóaCây muốn lá ở lại thì nên làm gì? Theo các bạn.
( Tớ đáng được 10/10 chưa chuti)
Xin hoi chuti : Neu o 2 dau dat nuoc thi co duoc tai tro ve may bay 2 chieu k nhi?
Trả lờiXóaÔng Phong mắt cũng to ơi, ông nói xem mắt to thì mùa nào đẹp nhất để lấy giải của chuti?
Trả lờiXóaNặc danh (hay nặc nô) ơi :-)
Trả lờiXóaTớ cho rằng 9.25 là đủ điểm lắm lắm rồi, nhiều nữa tớ không đủ tay để nhận
Ê thằng bạn Phong ch kia ! mày lại muốn vào chơi với chúng tao à? Tao tài trợ vé đôi đố mày rủ được Xuyến vào đó. Mày mà làm được tao gọimày bằng cụ và đương nhiên tao sẽ nhờ chuti2002 đi chơi với cụ và các bạn( chắc cũng phải hối lộ tí). Tao sẽ chăm sóc bạn cụ.
Trả lờiXóaCây sẽ làm cái máy hút bụi công nghiệp Hải Thanh ơi
Trả lờiXóaThang ban Son tim kia! May khon qua day! Nhung tao chac la tao k phai nguoi chuti muon moi (trong truong hop nay). Nen may dung thach tao lam gi! :-)
Trả lờiXóaPhong ơi rủ Xuyến đi, xem ông "lớp mình 12a1..." mua vé thật không?
Trả lờiXóaHai thanh thân mến!
Trả lờiXóaQui luật của trời đất, của thiên nhiên là như vậy. Sự quan sát cực chuẩn. 10/10 điểm cho sự quan sát của Hải Thanh là xứng đáng quá rồi...
Tuy nhiên chuti2002 tôi muốn hỏi sự cảm nhận của đôi mắt to biết nói về mùa thích hợp cơ mà...
Chuti2002 chỉ đủ can đảm mời cơm trưa với bạn + một người bạn thôi... Còn chi phí đi lại (gần đi bộ , xa chút đi xe đạp, xa chút nữa đi xe máy, taxi... tàu hỏa hay máy bay..) các bạn tự lo nhé !
9,5 điểm vẫn là điểm cao nhất cho đến giờ....
chuti muon giau tung tich... Nhung thang Son tim da de lo ra rai! De dang nhan thay chuti la ai...
Trả lờiXóaChet that! Dinh chinh : de lo ra roi chu k phai de lo ra rai...
Trả lờiXóaBạn Phong (ch) thân mến !
Trả lờiXóaDễ mà cũng chẳng dễ đâu ! Chuti2002 là ai cũng không quan trọng. Quan trọng là ai sẽ mời ai ? ai sẽ tháp tùng ai cùng thưởng thức bữa cơm trưa thân mật để tận hường cảm giác của cái mùa mà đôi mắt to biết nói mang lại.
Chuti2002 là ai không quan trọng. Có những người đoán chuti2002 tôi là Hà ten, Thắng Ngọc, Âu lọ... Cũng chẳng sao. Mặc dù có thể chuti2002 tôi là một trong những người các bạn đoán... Tuy nhiên, khi đã đặt cho mình một cái nick riêng, cũng như bao nhiêu nick khách như MAYLANGTHANG, HAIDUONGXANH... Thì tôi mãi sẽ gắn với cái tên chuti2002 này. Vì đối với tôi, Maylangthang, Haiduongxanh...cái tên này nó đã trở thành một phần của cuộc sống, đặc biệt với cuộc sống mạng. Cũng chính vì vậy, nếu tôi không phải là những cái tên kia, một lần nữa mong Hà ten, Thắng ngoc, Âu lọ cũng đừng lên tiếng bóc mẽ tôi nhé !
9,5 vẫn là đểm cao nhất khi ta nói về đôi mắt to biết nói và mùa thích hợp của đôi mắt ấy !
k ai muon la nguoi duoc chuti moi nua a? Chan het roi a? Hj
Trả lờiXóaChờ mãi ông Phong không rủ vào SG kiếm bữa cơm trưa của Chuti, tôi đành đi một mình vậy. Chuti đãi cơm, Sơn Tím đãi vé, thế cũng tạm ổn rồi.
Trả lờiXóaHic Xuyến vào kiểu này không phải gọi cái thằng củ chuối kia là cụ rồi.
Trả lờiXóaK biet Xuyen co di that k. Nhung di nhu vay thi binh thuong qua! :-)
Trả lờiXóaChán thật....
Trả lờiXóaHết năm rồi mà chưa ai nhận lời đi ăn cùng chuti2002 tôi....
9,5 vẫn là điểm cao nhất... và chuti2002 tôi hy vọng sẽ được mời Chinh + một người bạn...
Hôm nọ Xuyến có vào thật đấy,ngồi mãi ở tân Sơn Nhất chả thấy Chuti và Sơn Tím ra mời cơm và trả tiền vé tàu bay, nên nhà tàu trục xuất về Hn rồi.Lần sau chả dại...
Trả lờiXóaHic! Em vào mà không nói gì thì coi như chưa vào. Làm lại lần nữa công khai thì anh mới công nhận.
Trả lờiXóaAnh Sơn tím