Mỗi chúng ta, để yêu được một người và tìm được người yêu mình, có lẽ không phải là dễ. Đó là cả một quá trình dài và đầy thử thách. Với người này, việc chia tay và quên một người là chuyện không khó khăn gì. Nhưng với người khác, thì đó là cả một vấn đề không nhỏ.
(sưu tầm)
Đó là khi bắt đầu một ngày mới, bạn học cách tự nhủ rằng với lòng: "Mình phải quên".
Đó là mỗi buổi sáng thức dậy, bạn học cách không nhắn tin, không gọi điện với người đó
Đó là khi tỉnh giấc, bạn tự lên kế hoạch cho mình luôn bận rộn với công việc, vui chơi, bạn bè, gia đình... để lấp đầy khoảng trống bỗng dưng được tạo ra ấy.
Và đó là khi một ngày bạn biết, bạn phải bước đi một mình.
Đó là mỗi buổi sáng thức dậy, bạn học cách không nhắn tin, không gọi điện với người đó
Đó là khi tỉnh giấc, bạn tự lên kế hoạch cho mình luôn bận rộn với công việc, vui chơi, bạn bè, gia đình... để lấp đầy khoảng trống bỗng dưng được tạo ra ấy.
Và đó là khi một ngày bạn biết, bạn phải bước đi một mình.
Rồi sẽ có lúc bạn cân bằng được cuộc sống của mình với những thói quen và niềm vui đang dần mở ra xung quanh. Bạn vui mừng trong chốc lát và thầm nghĩ: "Hình như mình đang dần quên được rồi". Nhưng rồi sẽ có một ngày, một đêm, một giây phút nào đó, lòng bạn bỗng chùn lại và một nỗi nhớ cồn cào không thể che giấu bao vây bạn. Bạn lại thất vọng và thừa nhận "Thì ra mình hoàn toàn chưa quên được". Bạn vật vã và dường như kiệt sức sau những cố gắng tưởng như vô ích kia.
Đừng vội nản chí... đừng vội tự trách mình đã quá yếu đuối.
Vì chỉ có tình yêu thật sự mới làm bạn khó quên như thế.
Và tình yêu đó quá đẹp để bạn phải nhớ đến như vậy.
Vậy tại sao bạn không vui mừng rằng: "Đã có lúc bạn có một tình yêu đẹp vô cùng". Trên thế gian không phải ai cũng may mắn tìm được tình yêu và cũng không phải ai cũng từng có diễm phúc trải qua một mối tình đẹp, nếm trải những vui buồn đắng cay trong tình yêu.
Và tình yêu đó quá đẹp để bạn phải nhớ đến như vậy.
Vậy tại sao bạn không vui mừng rằng: "Đã có lúc bạn có một tình yêu đẹp vô cùng". Trên thế gian không phải ai cũng may mắn tìm được tình yêu và cũng không phải ai cũng từng có diễm phúc trải qua một mối tình đẹp, nếm trải những vui buồn đắng cay trong tình yêu.
Để có thể yêu, người ta cũng cần có cái gọi là "duyên". Đừng nghĩ rằng bạn thật không may khi đánh mất tình yêu, mà hãy nhủ rằng bạn đã may mắn biết bao khi đang giữ cho mình những kỷ niệm khó quên mà không phải ai cũng có. Và hãy hãnh diện rằng... bạn từng một lần "yêu" và đã biết "thế nào là yêu".
Thời gian sẽ là bạn đồng hành giúp bạn. Bởi thời gian là vô cùng vô tận, nên bạn đừng lo rằng bạn sẽ thiếu thời gian để làm điều mình muốn.
Dù có là một năm, 5 năm, hay thậm chí là 10 năm... hay còn lâu hơn thế nữa.
Tin rằng bạn sẽ làm được... bạn sẽ quên được.
Và cũng chính thời gian... sẽ giúp bạn tìm thấy một tình yêu mới cùng những cung bậc tình cảm riêng của nó.
Tin rằng bạn sẽ làm được... bạn sẽ quên được.
Và cũng chính thời gian... sẽ giúp bạn tìm thấy một tình yêu mới cùng những cung bậc tình cảm riêng của nó.
Từ từ thôi nhé... bắt đầu tập gói những ký ức tình yêu đẹp đã có, cất nó thật kỹ vào một góc sâu trong tim.
Tập quan sát và cảm nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Khám phá những điều mới mẻ vẫn đang diễn ra.
Cuộc sống là những trang sách đang chờ bạn mở ra và khám phá.
Tập quan sát và cảm nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Khám phá những điều mới mẻ vẫn đang diễn ra.
Cuộc sống là những trang sách đang chờ bạn mở ra và khám phá.
Kỷ niệm rồi sẽ chìm vào quá khứ như nó cần phải thế.
Rồi sau này dù có lần mở ra, tim bạn có thể vẫn bồi hồi nhưng nó sẽ không còn đau nhói.
Hãy nhớ điều này nhé...
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Hãy nhớ điều này nhé...
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Cuối tuần thư giãn và trải lòng cùng em Mây lang thang nhé các bạn 12A1
Trả lờiXóaThân tặng Maylangthang và các bạn bài thơ.Bài thơ này đồng cảm với Maylangthang cũng như với chúng ta - những người có một thời để nhớ.
Trả lờiXóa" Tuổi mười lăm em lớn lên từng ngày
Một buổi sớm em bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy trời thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất quanh hồ.
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Hương hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không bao giờ chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.
Tại vầng trăng, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?
Tại vô hình? Tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay.
Đau khổ, buồn nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliet
Nên chẳng đứa nào dám chết
Đành lòng thôi - mỗi đứa một phương.
Chỉ còn mùa thu trọn vẹn yêu thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở:
Có hai người xưa đã yêu nhau"
Cám ơn Xuyến đã đồng cảm cùng Maylangthang. Bài thơ này MLT cũng đã thuộc lòng từ rất lâu rồi ... và người ấy trong bài thơ gần đây đã đột ngột đi xa, dù muốn cũng không bao giờ còn có thể gặp lại được nữa... Vì vậy các bạn thân yêu ơi, khi chúng ta còn có cơ hội hàn huyên thì đừng ai bỏ lỡ nhé!!! Thời gian không chờ đợi những ai không biết trân trọng nó đâu.
Trả lờiXóaÔi vui quá! đã vào được blog của lớp rồi!
Trả lờiXóaHaiduongxanh cũng đã đọc "HỌC QUÊN" của maylangthang sưu tầm, tôi cũng rất thích bài này và cả bài thơ của bạn Xuyến. Có lẽ chúng ta, nhiều bạn sẽ có tâm trạng giống nhau khi đọc nó. Theo cách nói của maylangthang: muốn lưu giữ khi nào thấy "QUÊN" thì đọc lại cho đỡ "NHỚ", có nghĩa là maylangthang không muốn "HỌC QUÊN"? Haiduongxanh cũng không muốn "HỌC QUÊN".