Trang

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Gió mùa đông bắc về... (bài của Minh Huyền)

Chào các thành viên trong ngôi nhà chung – 12A1-1984-Thái Phiên!
Các bạn đã đọc “Đoạn khúc mùa đông” của TBT – Sơn tím chưa? Hình như Sơn tím vẫn còn rất nhiều tơ vương ở quê nhà nên cảm nhận về thời tiết của miền Bắc thật chính xác. Bạn gửi tâm sự và nỗi nhớ của mình về nơi xa hôm trước, thì hôm sau miền Bắc trở lạnh đột ngột. Sáng sớm đạp xe đi làm, đi trong giá rét, mình vừa suýt xoa, vừa thấy trong đầu văng vẳng giai điệu bài hát “Gió mùa về” của Lê Minh Sơn. Vào blog của lớp đọc đoạn khúc của Sơn tím, thấy cảm động trước tấm lòng của tác giả và các bạn phương nam dành cho chúng mình những người “không đi đâu được” – đang ở lại quê nhà.
Mình sưu tầm được một bài viết của một tác giả trẻ, viết về cảm nhận “Gió mùa đông bắc về” –của người miền bắc, để các bạn phương nam cùng đọc, cùng cảm nhận cái giá rét của gió mùa đông bắc và vơi bớt nỗi nhớ quê hương nhé. Hy vọng các bạn cũng tìm thấy được tâm sự của mình trong đó.
Gió mùa đông bắc về... (bài sưu tầm)
Những con đường se lạnh, rùng mình trong hơi sương mỏng mảnh. Hàng cây già nua trút lá, cố nép mình trong vạt nắng cuối mùa nhàn nhạt, giăng giăng giữa lòng phố buồn tênh. Mùa đông đến từ lúc nào, có phải từ lúc có cơn gió lạnh lùa qua ô cửa, thổi bay tập bản thảo những bài thơ dở dở ương ương em viết cho mùa.
Ca khúc: Gió mùa về
Nhạc sĩ: Lê Minh Sơn
Trình bày: Ngọc Khuê
Em mặc thêm áo ấm bước xuống đường, thấy phố nằm co ro trong cái mảng màu xám xịt, bạc phếch và ảm đạm đặc trưng của mùa đông. Đi lang thang qua những quán cóc xiêu vẹo trên vỉa hè, lòng chạnh buồn khi những hồi ức tưởng đã tan vào tháng năm bỗng khe khẽ trở mình. Thứ nước mắt ngỡ đã đóng băng từ ngày ấy lại lăn dài trên má em nóng hổi. Ừ thôi thì cứ khóc đi, nhưng nhẹ nhàng thôi, đừng để ai nhìn thấy.
Hãy quay về căn nhà nhỏ của mình, vùi đầu vào chăn ấm, và để cho nó chảy ướt gối, nhưng đừng có nấc lên như thế! Và lại lắng nghe một ca khúc để thấy lòng mình nhói lên, để thấy mình vẫn còn buồn, thương, nhớ, tiếc - những cảm xúc rất người, để lại cười vu vơ vì điều xa xỉ đó. Nghe đi em - Ngọc Khuê - cái chất giọng là lạ, với những giai điệu là lạ, kén người nghe nhưng khi nghe rồi thì sẽ hóa đam mê...
Gió  mùa đông bắc về
Đèn trên phố mờ sương lạnh
Con chim trên cây không hót
Em ngồi em chải tóc.
Nghe đi em - những nốt nhạc âm âm trong giai điệu bập bùng như ngọn lửa hồng nhảy múa trong đêm lạnh, vậy mà sao vẫn có cảm giác se sắt cả thịt da. Bỗng thấy mình như trở về đêm đông của một mùa xa xưa nào đó, chỉ có sương trắng đêm và những ngọn đèn đường mờ ảo, không đủ sáng để soi tỏ bước chân người lang thang quay về lối cũ.
Lối đi giờ cũng mịt mù sương, chỉ còn lại những hàng cây bên đường gối đầu lên nhau say ngủ, cả con chim hình như cũng đang vùi mình trong chiếc tổ ấm áp, chẳng còn buồn cất cao tiếng hót. Có người con gái ngồi bên ô cửa chải mái tóc dài đã in vết thời gian qua mùa mùa lá đổ, trong cái lạnh của đêm và cái lặng lẽ, nhẫn nhịn đã chạm đến đáy tâm hồn mình.
Tay em lạnh, môi em lạnh
Sao chẳng có anh?
Bông hoa hồng ai mang tặng
Sao chẳng thấy anh.
Mùa đông ùa về trong từng cơn gió rét buốt, lạnh căm đôi bàn tay nhỏ chẳng có ai sưởi ấm, cả bờ môi thiếu nữ cũng héo mòn theo ngày tháng, vậy mà người thương giờ vẫn ở phương nao. Cô gái ấy giống em, nhưng không chỉ lạnh đôi tay, lạnh bờ môi mà còn lạnh tự sâu thẳm trong tim, lạnh đến mức đã không còn biết đau, biết nhớ. Thềm nhà còn đó những đóa hoa ai mang tặng. Tránh sao được những ánh nhìn thầm thương trộm nhớ lúc đương độ xuân thì? Nhưng em chỉ ước ao có được nụ hồng pha lê một thời ước hẹn, nào ngờ pha lê cũng từ cát bụi, rồi sẽ trở về cát bụi một khi lời hứa bị lãng quên...
Tiếng chuông chùa xa
Vỡ  trong chiều hoang vắng
Kìa tiếng rao của ai
Xé  tan màn đêm rét mướt
Rồi em sẽ lại lang thang qua từng con phố tưởng đã bị lãng quên khi thời gian nhuốm lên từng mảng màu ưu tư trầm mặc, chợt giật mình bởi tiếng chuông chùa trong một chiều hoang vắng. Âm thanh vang vang như đưa em chạm tới nơi thiền định, để trong một phút giây được lãng quên trần tục, quên đi mọi phiền muộn mà ai cũng từng mắc nợ một khi đã chọn kiếp làm người; để lại ước ao rằng cảm giác bình yên đến thành trống rỗng này sẽ kéo dài mãi mãi...
Âm nhạc của Lê Minh Sơn thật lạ, mê hoặc, quyến rũ, rất thực mà lại rất ảo. Vẳng một tiếng chuông chùa xa để đưa người ta đến nơi thoát tục, rồi ngay lập tức lại quay về với một tiếng rao đêm lảnh lót của những người bán hàng rong... Hai âm thanh tưởng như không thể dung hòa lại đứng sóng đôi trong những câu hát ngân dài, ám ảnh.
Người nhạc sỹ ấy đã đưa cả những âm thanh đời thường vào âm nhạc của mình, đó là những tiếng rao mà ta vẫn lắng nghe mỗi ngày trên đường phố: "Vỏ chai vỏ hộp sách báo bán đi...". Phải chăng đó cũng là âm nhạc - một bản hòa ca của những cuộc mưu sinh thầm lặng trong đêm?
Gió mùa đông bắc thổi đưa cánh cửa gỗ trên gác mái kêu cọt kẹt... Em chìm vào hồi ức, mơ màng, văng vẳng giọng cô ca sĩ đưa cả vào những giấc mơ lạnh buốt: "Gió mùa về, gió mùa về..."


10 nhận xét:

  1. Muốn gửi ra em một ít nắng vàng,
    Thương cái rét của thợ cày thợ cấy...

    Rét, gió mùa đông bắc về. Se lạnh như dược truyền qua lòng người đất Bắc gửi kẻ phương Nam. Chuti2002 tôi lại nghe đâu đó câu hát về nắng vàng. Ngược lòng nhỉ? Se lạnh đất Bắc gặp nắng vàng phương Nam...Áp thấp chăng đâu đó hình thành ở Miền Trung !?

    Muốn biết, phải hỏi tác giả đồng thời là nhà nghiên cứu tài nguyên môi trường biển nhỉ!

    Trả lờiXóa
  2. Phải công nhận chuti2002 cái gì cũng biết. Gió mùa đông bắc gặp nắng vàng phương nam thì áp thấp phải hình thành ở miền Trung rồi. Tôi chẳng phải là M.Huyền nhà nghiên cứu tài nguyên môi trường biển, cũng có thể biết. Thảo nào miền Trung mưa suốt. Nhân dân miền trung mà biết lý do hình thành áp thấp chắc sẽ kiện blog của 12A1-1984 mất. Đ. Hải ơi! đừng làm lộ thông tin nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Có gì đâu nhỉ. Haiduongxanh cứ an tâm mà. Đ Hải nó ở xa lắm và nhất là đang còn tìm cách gọi điện thoại sang Đức cơ ...

    Trả lờiXóa
  4. Minh Huyền và Các bạn 12A1 của tôi !

    Sau 2 ngày loay hoay mãi mới post được ca khúc "gió mùa về" mà Ngọc Khuê hát lên. Xin lỗi Minh Huyền và các bạn về trình độ tin học của BBT nhé!
    Phải nghe ca khúc ta mới cảm nhận thật đầy dủ những gì mà Minh Huyền đã chia sẻ với 12A1.
    Nhờ Minh Huyền mình mới biết đến ca khúc này. Thật hay! Thật đẹp! Thật da diết và thật ám ảnh!
    Cảm ơn Minh Huyền !

    Sơn Tím

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn Minh Huyền, cám ơn Sơn tím !
    Đã lâu lắm rồi mới lại được sống lại cảm giác trong chiều đông lạnh giá . Chắc Huyền vẫn nhớ những chiều đông trong ký túc xá , đọc bài viết của Huyền và nghe bài hát bỗng thấy lại ngày nào hai đứa ngồi bên nhau sau những giờ ôn thi trên thư viện lạnh,mệt,buồn, nhớ nhà, nhớ ai ...

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn Sơn tím, nếu chỉ có bài sưu tầm của Huyền không, chắc các bạn nơi đầy nắng phương nam không thể cảm nhận hết cái giá rét và ẩm ướt của miền bắc. "Của một đồng, công một nén" - thế mới biết tấm lòng của TBT dành cho blog của lớp.
    Chắc các bạn còn nhớ - đêm Noel thường là đêm lạnh nhất trong mùa đông. Trời càng lạnh, người dân miền bắc lại càng cảm thấy Noel đang đến rất gần, màu áo đỏ của các ông già Noel đung đưa theo nhạc trước các cửa hàng, khách sạn cũng phần nào làm ấm lòng khi đạp xe trên phố trong gió lạnh.
    Đọc nhận xét của Chinh, nhớ thời sinh viên, đã lâu lắm không mong Noel, nhờ có blog của lớp giờ mình cũng cảm thấy háo hức trước Noel và giật mình nhớ lời con gái nhắc tối qua: Mamy, con cần ít kinh phí để mua quà và bưu thiếp tặng bạn ngày Giáng sinh ..."
    Trời! mình cần phải quay lại với thực tế của mình đây.

    Trả lờiXóa
  7. Cuộc sống là vậy Minh Huyền à ! Khi chúng ta về ngôi nhà 12A1 chúng ta lại thấy mình được là học trò, thóang 1 chút giật mình chúng ta lại thấy chúng ta trong thế hệ sau và vai trò người lớn của ta.
    Chinh ! BBT rất vui và cảm động khi thấy bài viết và bài hát đã làm Chinh nhớ lại cái thời Chinh ngồi ở KTX nhớ ai đến 3 dấu chấm .
    Ngôi nhà 12A1 của chúng ta đã làm được cái tinh thần mà Hà ten mơ ước rồi - Tự nguyện và Chia sẻ .

    Thân

    Trả lờiXóa
  8. Nguyễn Thị Kim Hoalúc 03:11 30 tháng 12, 2010

    Chào các bạn!
    Cả chiều nay, một chiều cuối năm của năm 2010. Mình đã đọc tất cả các bài viết trên blog của lớp mình. Rất khó có thể diễn tả được tâm trạng của mình lúc này. Những kỉ niệm vui có, buồn có cứ ùa về trong kí ức. Cám ơn các bạn đã xây dựng ngôi nhà chung 12A1 ngày càng ấm áp, chan hoà tình bạn bè.
    Nhớ lại ngày hè năm ngoái khi mình đưa con trai vào nhập trường, các bạn trong Nam đã đón mình thật nhiệt tình và chu đáo, được sống lại tình bạn mà hơn 20 năm mới gặp lại. Mỗi người một thay đổi nhưng lạ nhất là Hà ten trông như một nghệ sĩ thực sự. Còn Sơn tím thì thật không thể tưởng tượng được, cậu ấy thậ phong trần; Âu lọ thì có vẻ rất bận rộn, Hương, Vân Lan, Thu Hiền cũng không thay đổi nhiều lắm. Cảm ơn các bạn đã cho mình một mùa hè thật ý nghĩa.
    Nói thật, mình đã từng rất buồn khi nghĩ về tập thể lớp 12A1. Nhưng có lẽ sự kiện kỉ niệm 50 năm ngày thành lập trường đã làm cho tập thể 12A1 nhỏ bé ngày nào sống dậy sau 20 năm rời rạc, khúc gãy. Một tập thể lớp thật đặc biệt, đặc biệt hơn bất kì khoá nào trong trường bởi ngoài tình thầy trò còn là một gia đình lớn nữa, phải không các bạn?
    Nhớ lại ngày ấy mình chỉ là một người học bình thường, trầm tính lại hay tự ti nữa, cũng không để lại dâu ấn gì nhiều. Nhưng giờ đây cuộc sống biết bao thay đổi, chúng ta cũng vận hành theo nó để đến bây giờ mới được gặp lại nhau trong ngôi nhà chung của 12A1.
    Chúng ta giờ cũng đã trên 40 cả rồi ai cũng có cuộc sống và sự nghiệp riêng, nhưng chúng ta mỗi người hãy để một góc nhỏ để chia sẻ cùng nhau để hiểu về nhau nhiều hơn. Cuộc sống của mình cũng tạm ổn, mình có 2 đứa con. Con trai lớn học ĐH năm thứ 2, còn con bé học lớp 11. Hiện tại mình làm Đại lí bán sơn KOVA ở HP. Mình rất muốn biết thêm nhiều thông tin về các bạn, hãy chia sẻ cùng nhau nhé.
    Sắp bước sang năm mới, mình chúc tất cả các bạn thành đạt trong cuộc sống và gặp nhiều may mắn và luôn nhớ về ngôi nhà chung của 12A1.
    P/s: E-mail của mình: cucvang1812@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  9. Thân gửi Kim Hoa,

    Vào cái giờ phút này khi mọi người đang hối hả để kết thúc công việc cho một năm mới để cùng nhau chào đón một năm mới. Thật là vui khi nhận được những dòng bộc bạch của Kim Hoa. Đáng quí thật. Khi mọi người đang mải bận rộn với công việc, đáng lao vào guồng máy thời gian đón chào một năm mới. Chuti2002 tôi cũng lúc này, lại được ngồi đây để nghe tâm sự của bạn về lớp, về trường, về những kỷ niệm. Â cũng hợp với lẽ đời, khi chúng ta đang ở cái tuổi mà hồi ức nhiều hơn tìm tòi cảm xúc mới. Âu cũng phải cảm ơn Blog lớp mình với tinh thần kết nối của nó. Vì tất cả những cái đó, có lẽ thế mà hôm nay rất vui khi thấy Kim Hoa cùng góp công xây đắp ngôi nhà chung 12a1 lớp mình.

    Thật tuyệt ! Thật Tuyệt !

    Trả lờiXóa
  10. Chào Kim Hoa !

    Mình rất tiếc hôm hội trường không gặp được Hoa, Hy vọng năm sau lớp mình tổ chức được một bữa hội lớp thật đầy đủ thì hay.
    Trước một năm mới 2011, Chúc các bạn thật đẹp và khỏe . Chúc cho ngôi nhà của chúng ta luôn luôn ấm áp.

    Thân

    Trả lờiXóa